District 10, Sai Gon, Viet Nam
2018 - 2019
Đó là một căn nhà nhỏ nằm trong một con hẻm sâu của Sài Gòn, từ đường lớn phải rẽ qua nhiều những con hẻm ngày càng bị thu hẹp dần đến chật nghẹt. Ngôi nhà nằm tại một khúc quanh như một khối đá được lèn chặt trong con phố chật chội. Bên ngoài tiến vào, khởi đầu từ căn bếp vừa vặn bên trong, mở ra một khoảng trời lớn do tận dụng được ưu thế đặc biệt đằng sau mảnh đất giáp với khuôn viên của trường học, trong khi mặt tiền phía trước gần như khép kín.
Ngôi nhà đổ bê tông toàn khối, sắp xếp phân tầng theo chức năng: ăn uống, làm việc, nghỉ ngơi. Khối tích sinh hoạt co cụm tối thiểu cho lối sống độc cư và tận hưởng một bầu không khí nhất quán được lan rộng bao trùm khắp không gian bên trong. Để đạt được, một khoảng không lớn được dành ra, men theo trục đứng các tầng, dung hòa tác động của bên ngoài vào trong, và ở đó tâm hồn tĩnh lặng bắt gặp được nó.
Độ rộng này chứa cái không có gì, nơi mà vẻ đẹp của ánh sáng dừng tại đó, gió đi qua và để lại điều gì, mang âm thanh từ trường học và đám cây cối từ phía sau. Chúng ta bắt gặp và nhận thấy nó không có gì, vì phải bỏ lại toàn bộ vẻ đẹp và mục đích của vẻ đẹp để mọi cái khác tiếp tục nảy sinh. Từ sự không có gì, rồi mọi sự luôn tiếp diễn sau đó, và do đó không gian này gọi là không gian cho thi ca. Ngôi nhà cho thi ca không phải là nhà dành riêng cho những nhà thơ, mà nó nỗ lực hình thể hóa điều vẫn luôn tồn tại trong cõi sống của con người. Con người khởi thủy cô độc và đối diện với một trạng thái tự nhiên nguyên bản trong không gian. Đây cũng không phải thuộc về một hành trình tìm về cõi xa xôi nhất, mà là sự phát giác thường xuyên về sự tồn tại, đôi khi chỉ trong khoảnh khắc.